< Sách cũ, còn tốt và là sách gốc từ nhà xuất bản. Sách được chọn ngẫu nhiên trong kho , bảo đảm các tiêu chuẩn chất lượng của REBO >
Ký Sự Đòi Nợ
Giới thiệu tác phẩm
"Ký sự này được viết lại từ chuyện đời của tôi, hay nói một cách hình ảnh, nó là vô vàn những lát cắt cuộc sống của một kẻ vẫn hay bị coi là lập dị và đầy mâu thuẫn. Những con người đã gặp, đã từng yêu, những ân oán quá khứ… tưởng đã khép lại trong lòng, nhưng một mai thức dậy, tất cả chợt ùa về như những món nợ để đời…" (Tác giả Song Hà)
Giới thiệu tác giả
Song Hà sinh ngày 11/12 tại Phố Châu, Hương Sơn, Hà Tĩnh. Anh tốt nghiệp khoa Ngữ văn, trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn.
Là chủ nhân Blog nổi tiếng mang tên Boy Gia's, Song Hà được biết đến qua nhiều bài viết đình đám "gây bão" cộng đồng mạng, với giọng văn dí dỏm, phóng khoáng, chân thật mà cũng đầy suy ngẫm.
Một số trích dẫn hay trong cuốn “Ký sự đòi nợ”
"Thứ tình cảm mù mờ, mong manh này để yên thì đẹp. Không ai bạo gan dấn thêm bước nữa thì đẹp. Giữ riêng và kín đáo kiểu nửa vời chắc cũng sẽ đẹp. Có những vẻ đẹp mà càng với tay ra cố nắm giữ, nó càng vuột xa tầm mắt. Như thể trêu ngươi…"
"Ừm, công nhận tôi hay mơ mộng nhưng cũng dễ sụp đổ. Nhớ hồi lớp 10 thích con bé cùng khối, khi nào cũng tưởng tượng nếu có thêm đôi cánh trên lưng chắc nó sẽ là thiên thần. Nó xinh đến nỗi có thể ngắt cắm vào bình thay hoa được, khuôn mặt tròn trịa, da trắng như sứ, mỗi khi nó cười là tim tôi tạm thời lag trong vòng năm phút.
Thế rồi lần nọ đi chợ Phố lấy tiền nợ cho mẹ, từ xa tôi trông thấy bóng dáng quen quen, đang ngồi xì xụp bên mẹt bánh mướt. Tiến lại gần hơn, thì ra thiên thần của tôi. Nàng cắm cúi ăn, một tay che nón, một tay bốc bốc, chấm chấm. Một vệt nước mắm chảy ngoằn ngoèo trên mép, nàng len lén trở tay quệt vội, cái môi thì loang loáng mỡ.
Mơ mộng vụt tắt. Tình yêu tan biến. Tôi bước đi mà hình ảnh vệt nước mắm màu cánh gián lơ đãng chảy bên khóe môi của nàng cứ ám ảnh mãi. Ôi, thiên thần, tại sao em không bay trên cao mà lại sà xuống mẹt bánh mướt, để tim ta tan vỡ thế này???"
""Khi em yêu nó, chính em cũng không biết yêu vì cái gì. Anh coi đó là mù quáng. Chỉ thứ tình yêu mù quáng mới không biết được lý do. Em cũng giống nhiều đứa con gái khác khi ngộ nhận và huyền bí hóa tình yêu của mình, coi cái gì không hiểu, không rõ về đối phương là một kho bí mật cần thời gian để khám phá. Nói có vẻ khó hiểu với em quá nhỉ?"
"Không, em hiểu hết ý anh…"
"Ừm. Kho bí mật của thằng kia cuối cùng là tập hợp các thói xấu. Việc chấp nhận được hay không phụ thuộc vào sức chịu đựng cũng như sự tỉnh táo của em. Chấm hết!""